Chẹp ~~ dành cho những ai cũng từng mệt óc như ta hồi mới đọc dammei.
thực ra ta phát hiện là chúng ta từng đọc rất nhiều dammei mà không để ý…tại h mấy cái từ này nó thông dụng quá nên xã hội quan trọng hoá nó lên thôi à~~~
mấy cái từ hay xài khi đọc dammei hoặc fic
Đam mỹ – 耽美 (Dammei):
Xuất phát từ tiếng Nhật, nghĩa gốc là để chỉ chủ nghĩa duy mỹ, sau dùng để chỉ tiểu thuyết hoặc truyện tranh do nữ tác giả sáng tác cho các độc giả nữ về chủ đề Boy’s love.(tiếng Nhật là boisurabu), chỉ chung cả shounen-ai và yaoi.
Hủ nữ (Nữ đồng nghiệp- fan gril): những độc giả nữ vô cùng ham mộ đam mỹ.
Công – 攻: Seme ( Tachi) => Mỹ công – 美攻: = Biseinen: anh đẹp trai
Thụ – 美: uke (neko) => Mỹ thụ = Bishounen: em xinh zai
Có thể nói 2 từ này là cụm từ thường được dùng nhất của giới fangril. Seme được lấy từ động từ semeru (tấn công) và uke từ ukeru (đỡ,nhận).
Nói nôm na thì người seme là người tấn công, đóng vai trò mộtngười “nam” trong lúc …, còn uke đóng vai trò người “nữ” trong lúc ấy .
(Thường thì vai trò này không bị đảo ngược ,và seme thường thì nam tính hơn, mạnh dạn hơn, và cao hơn người kia. =^”^= trước đây thui~~~ )
Còn việc làm sao phân chia uke và seme? Theo 1 tài liệu, “seme là seme vì anh ta là seme , và cả anh ta lẫn uke đều hiểu điều đó” (^^’).
Trong quá trình đọc yaoi, tôi thấy có sự xuất hiện của thuật ngữ “tachi” và “neko” (neko = mèo) . Trong ngôn ngữ nói của giới gay Nhật, tachi được dùng để chỉ seme, và neko là uke. ^^
1. Phân chia theo mối quan hệ:
- o NP(đa thụ đa công, hoặc nhất nọ đa kia ): truyện mà nhân vật chính có nguyên một tập đoàn hậu cung. (nhất thụ một đống công hoặc nhất công một tập đoàn thụ)
- Nhất thụ đa công/Nhất công đa thụ: Một uke nhiều seme và ngược lại.
- Cường công nhược thụ: seme bá đạo, uke hiền lành, yếu đuối.
- Nhược công cường thụ: seme hiền, khờ, uke gian tà.
- Cường công cường thụ: tám lạng nửa cân, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, hai bên chẳng ai thua ai 😀
- Nhược thụ/công(Thiên nhiên thụ/công): tính tình yếu đuối, dễ bị lấn lướt, bắt nạt (tính cách ngây thơ, dễ lừa.)
- Ôn nhu thụ/công (Kiện khí thụ/ công): tính tình hiền lành, ôn nhu nhưng cũng không phải là ngu ngốc dễ bắt nạt, tình tính cởi mở, bộc trực, có nhiều bạn bè, dễ làm quen, rất lạc quan.( tính cách hoạt bát, khỏe mạnh, rộng rãi, vui vẻ….)
- Lạnh lùng thụ/công: ngoài mặt luôn là nhiệt độ âm, đối với người yêu thì lại ôn nhu chăm sóc.Cường công/ thụ: công có tính cách kiên cường./ thụ có tính cách kiên cường.
- Cường cường: cường công cường thụ.
- Tổng thụ/ công: luôn luôn là thụ/ công dù cùng với ai.
- Lập trường đảo hoán (Hỗ công): công thụ đổi chỗ cho nhau (có thể đổi chỗ). Reversible : Nếu nói về 1 anh “reversible”, có nghĩa là anh ấy thuộc dạng “lưng chừng”, có thể là uke với người này, nhưng lại là seme với người khác. Nếu nói về 1 cặp “reversible”, có nghĩa là 2 anh chàng ấy có thể hoán đổi vị trí seme và uke cho nhau (như Katou và Iwaki trong Haru wo daite ita).
- Niên hạ công: tuổi tác của công nhỏ hơn thụ.
- Niên thượng công: công lớn tuổi hơn thụ.
- Đại thúc thụ: thụ đứng tuổi (~~30 trở lên)
- Hạ khắc thượng: công có địa vị thấp, thụ địa vị cao.
- Hồ ly công: công gian manh quỷ quyệt.
- Trung khuyển thụ/công: rất nuông chiều người yêu
- Phúc hắc thụ/công: thông minh, có điểm khôn lanh, không bao giờ chịu ăn thua thiệt => bụng dạ khó lường…~~vốn “phúc hắc” dùng để chỉ loại,người bề ngoài lương thiện, thân thiết dễ gần, trong lòng lại độc ác,gian tà, tìm niềm vui trên sự đau khổ của người khác.
2. PHÂN CHIA THEOTHỂ LOẠI
- Nguyên sang văn – 原创: original. Tức là nhân vật cốt truyện đều do tác giả tự sáng tác.
- Đồng nghiệp văn – 同人: fanfiction. Tức là tác giả viết truyện sử dụng nhân vật từ một hay nhiều tác phẩm gốc (phim ảnh, sách báo, manga, anime…).
- Viễn tưởng – 架空: QT và CCP hay dịch thành “mất quyền lực” = =”. Hiểu đơn giản thì từ này nhằm ám chỉ tác phẩm được tạo ra từ trí tưởng tượng, mọi sự trùng hợp về tên tuổi, địa danh, tình tiết,… là ngẫu nhiên.
3. Phân chia theo bối cảnh:
Hiện đại – 近代现代 hoặc 现代都市: Bối cảnh truyện diễn ra ở thời hiện đại. Sân trường: chuyện phát sinh tại cấp ba hoặc đại học.
Cổ xưa – 古代, 古风雅韵 hoặc 古色古香: Bối cảnh truyện diễn ra ở thời xưa.
Cung đình: truyện xảy ra trong bối cảnh hoàng cung.
Kiếm hiệp: truyện xảy ra trong bối cảnh giang hồ.
Tiên hiệp: truyện xảy ra trong bối cảnh huyền ảo, tu tiên luyện đạo, thần thánh ma quỷ, phép thuật,…
4. Phân chia theo nội dung:
Dụ thụ: đa tình, rất biết câu dẫn mục tiêu
Thanh thủy văn: truyện không có H, hoàn toàn trong sang, thuần khiết (Shounen-ai : loại truyện khai thác mối quan hệ tình cảm – không hoặc có ít đề cập đến tình dục)
N18: không đủ 18 tuổi không được đọc.(18+)
H: bắt nguồn từ “hentai” trong tiếng Nhật, đồng nghĩa với make love.
P là person. 419: for one night.
HE: Happy Ending (kết thúc đoàn viên, hạnh phúc)
BE: Bad Ending (kết thúc bi kịch, chia ly, chết chóc,…)
.
Sinh tử – 生子 (hay “Nam nam sinh tử“): truyện mà nam nhân có con với nhau. Sinh cách nào thì do trí tưởng tượng vô cùng vĩ đại của tác giả.
Ngược luyến tàn tâm – 虐恋残心: truyện bi thảm, nhân vật chịu nhiều trầm luân đau khổ.
Khổ tận cam lai – 苦尽甘来: nhân vật chịu nhiều khổ sở nhưng kết cục vẫn là đoàn viên, viêm mãn
Luyến đồng: Truyện có đề cập tới mối quan hệ thể xác với trẻ chưa đủ tuổi vị thành niên. (Shota-con/Shotaro complex :loại truyện có dính đến tình dục với trẻ em (theo vài tài liệu thì thường khoảng trên dưới 9 tuổi đến 12))
Phụ tử văn – 父子文: truyện loạn luân giữa cha con. Được xếp riêng ra vì thể loại này rất được bên Tầu ưa chuộng. Tác phẩm nhiều vô số.
Huyết thống ràng buộc – 虐恋残心: truyện có mối quan hệ tình cảm/thể xác giữa người trong gia đình. (cha con, anh em, chú cháu,…)
Nữ vương thụ: thường là NP, thụ có tính cách cao ngạo như nữ vương -> nắm quyền quyết định, sinh sát tùy hỷ, công có nhiệm vụ “nhịn nàng” hết mực., có thể ăn công một cách sạch sẽ.
Đế vương thụ – 帝王受: thụ là vua, quyền cao chức trọng, chỉ địa vị. Phân biệt với nữ vương thụ là chỉ tính chất trong mối quan hệ, chứ nữ vương thụ không có nghĩa thụ ngồi trên ngôi cao
Tu chân tiên hiệp (Huyền huyễn – 玄幻 hoặc 奇幻): tu thành tiên, thường lấy nghìn năm làm đơn vị.
-Phân làm nhân gian giới, tu chân giới, tiên giới, thần giới là chính.
-Bối cảnh truyện ở dị giới, có thần tiên, ma quỷ, tu tiên, luyện đạo, phép thuật, hoán xác, nhập hồn…
Ảo tưởng võng du(Võng du – 网游) : Nhân vật nhập vai vào ,trở thành một nhân vật trong trò chơi.
-Võng du hiện đại tức là chơi trên máy tính, máy chơi riêng, sử dụng bằng tay.
-Ảo tưởng tương lai, sử dụng mũ giáp, khoang thuyền, v.v… tác dụng trực tiếp lên não để chơi (thường kèm thêm thể loại ma pháp, võ hiệp)
Trọng sinh, Phản xuyên qua: ( Xuyên qua – 穿越 ):
-Sau Chết,Sau ngất xỉu ,Sau tai nạn -> sống lại, thành người khác.
-Từ thời cổ xuyên qua tới thời hiện đại
+ Nhân vật chính quay trở lại thời thơ ấu hoặc 15-17 tuổi.
+ Trở thành một người hoàn toàn khác, vẫn là ở thời hiện đại.
+ Trở lại thời xa xưa, có kèm thêm các thể loại như huyền huyễn, kỳ huyễn, cung đình, võ hiệp, v.v…: nhân vật từ thế giới khác chuyển thế tới thế giới trong bối cảnh truyện (hoán xác, nhập hồn, đầu thai,…)
5. Phân chia theo tình trạng tác phẩm:
- Còn tiếp – 连载
- Kết thúc – 已完成
- June (long là loại này đây):(Đọc là jư-nê,tiếng Nhật, không phải tiếng Anh)
-Tên của tạp chí đầu tiên xuất bản thể loại dammei
– Chỉ loại “nghiêm túc”, không phải kiểu “không cao trào, không mục đích, không ý nghĩa”.
Theo nghĩa này, có thể nói chuyện tình cảm phức tạp kéo dài mấy chục vol (^^’) là June
- còn 1 chương 15 trang (short- đoản văn) mà seme…uke đến hơn một nửa và sau đó bỏ đi để mặc cậu ta khóc lóc không phải là June.
~~~~ tham khảo nhiều nguồn lắm~~~~ hi vọng giúp được mọi người a~